Do đi làm xa nên em trai Phi Nhung không kịp về làm giỗ đúng ngày cho chị, song anh biết dẫu thế nào, chị cũng chẳng nỡ buồn anh.
Mới đây, trong ngày giỗ 3 năm của cố ca sĩ Phi Nhung, Tommy – em trai giọng ca Bông điên điển đã có những chia sẻ đầy xót xa. Tommy viết trên trang cá nhân: “Chị của em, ba năm qua nhanh quá mà với em nó như một khoảng không vô tận, mãi em chưa thoát ra được. Em vẫn thế, vẫn đau đớn vô cùng mỗi khi phải thắp nhang cho chị, nhất là phải làm cơm giỗ chị như thế này”.
“Em biết chị thương em mà. Đã sang năm thứ 3 của chị mà em không nỡ đốt khăn tang, em muốn lưu lại tất cả về chị, kể cả những di vật làm em đau đớn nhất, em muốn giữ chị ở lại với em… Chị trên đó vui vẻ nhé, đừng lo lắng cho em, dưới này em đang làm tốt những gì chị từng mong đợi ở em và em sẽ còn làm tốt hơn thế. Em thương chị rất nhiều”, em trai Phi Nhung chia sẻ. Những chia sẻ của em trai Phi Nhung khiến nhiều khán giả xót xa.
Anh từng chia sẻ lại bài hát kỉ niệm của gia đình khi mẹ qua đời. Ở thời điểm đó, chính cố ca sĩ đã mạnh mẽ đứng lên làm đủ mọi nghề để kiếm sống và chăm lo cho đàn em thơ:
“Mấy chị em mình từ ngày mẹ mất đi
Như chim non trong cơn mưa không người chở che
Lá cỏ mong manh mưa bão vây quanh
Cơm thừa canh cặn nhờ người thương tình
Chị ơi, em còn nhớ ngày xưa chị hát bài này, chị có nói với em là bài này chị hát dành tặng riêng cho mấy chị em mình một thời bão giông giữa đời mất mẹ.
Em luôn tin rằng ông trời đã bù đắp cho chúng em người mẹ thứ 2 là chị bởi tất cả những gì chị đã làm, đã hi sinh vì mấy đứa em trong suốt thời xuân sắc của chị. Người làm em này sao có thể quên, mãi mãi ở trong tâm trí em và sẽ theo em cho tới hết cuộc đời. Chị đã hi sinh bản thân quá nhiều cho anh chị em, cho con cái và cho các hoạt động từ thiện. Người ta bảo, chị làm từ thiện bằng cả cuộc sống của chị trong khi hoài bão dự định của chị thì vẫn còn ấp ủ nhiều lắm.
Đây là bài hát về cuộc đời của những lá cỏ mong manh một thời mấy chị em mình, là bài hát về cuộc đời hi sinh đến nhạt phai nhan sắc mà chị chưa một lần nghĩ riêng tới bản thân. Chị ơi! Em nhớ chị! Em nhớ chị vô cùng…”.