Về nhà người yêu ra mắt, tôi ngỡ ngàng khi biết bố mẹ anh đang cho con dâu cũ “ở nhờ” nhà mình
Đêm đó, khi về đến nhà mình, tôi bỗng thấy mình như kẻ xâm nhập, ngồi lặng lẽ trong góc tối của câu chuyện gia đình mà mình chẳng có vai vế gì hết.
Tôi đã từng nghĩ, yêu một người từng đổ vỡ cũng giống như bước vào một ngôi nhà cũ – chỉ cần cùng nhau quét đi lớp bụi thời gian, sơn lại những bức tường rạn nứt, thì nơi ấy sẽ lại ấm áp như chưa từng có biến cố. Nhưng tôi đã lầm.
Ba năm yêu anh, tôi luôn tự hào mình là cô gái hiện đại, không soi xét quá khứ. Khi anh thú nhận từng có một đời vợ và đứa con trai năm tuổi, tôi chỉ mỉm cười: “Ai chẳng có những trang sách đã lật qua, chuyện quá khứ của anh em không muốn bới móc lên làm gì cả” .
Tôi tưởng mình đủ bao dung, đủ mạnh mẽ. Cho đến cái ngày ra mắt ấy, khi bước chân vào căn nhà nhỏ của bố mẹ anh, tôi mới hiểu những gì anh nói với tôi không sai, anh chưa từng dối trá, thế nhưng anh chỉ không kể hết sự thật mà thôi.
Về đến nhà anh tôi mới biết rằng chuyện anh và vợ cũ đã ly hôn là thật nhưng đằng sau vẫn còn vài vấn đề phức tạp nữa. Bố mẹ anh có 2 căn nhà, tất nhiên đều đứng tên ông bà rồi. Căn nhà hiện tại anh đang ở với bố mẹ và 1 căn nhà ngay sát vách, ông bà xây để khi anh lập gia đình sẽ chuyển sang đó ở riêng.
Tôi cũng ngây thơ hỏi anh thế sau này chúng mình ở với bố mẹ hay ở nhà bên đó. Lúc này, mẹ anh bỗng im lặng rồi bắt đầu đề nghị tôi ngồi xuống để nói chuyện rõ ràng.
Căn nhà bên cạnh đúng là để anh lấy vợ rồi sang ở thật nhưng mà hiện tại thì không được vì… vợ cũ và con trai anh đang ở căn nhà đó. Vợ cũ của anh không có nhà ở thành phố, vả lại con cái còn nhỏ cũng phải ở gần còn nhờ vả ông bà nên nhà anh đang để cho vợ cũ của anh “ở nhờ”.
Tôi đứng lặng người, chiếc túi quà trên tay bỗng trở nên nặng trịch. “Ở nhờ” ư? Hay đây là cách gia đình anh vẫn duy trì một cuộc sống chung dưới hai mái nhà riêng? Tôi lúc này mới nhìn quanh, quả thực nếu để ý kĩ, căn nhà này vẫn còn dấu nhiều dấu vết của con dâu cũ như ảnh gia đình, giấy khen của cơ quan có tên cô ấy…
Suốt bữa cơm, tôi cố gắng giữ nét mặt bình thản, nhưng từng lời nói của mẹ anh như giọt nước tràn ly: “Thằng bé sắp vào lớp một rồi, con chịu khó chiều về thì sang bên đấy dạy thằng bé học”, “Cái Quyên nó mới mang ít quà quê sang biếu, mẹ để trong tủ lạnh ấy” …
Lúc này tôi chợt hiểu, với gia đình này, người phụ nữ kia chưa bao giờ thực sự ra đi. Còn anh, người đàn ông luôn nói với tôi về một tương lai của 2 đứa thì vẫn đang sống trong hiện tại mà quá khứ chưa hề khép lại.
Đêm đó, khi về đến nhà mình, tôi bỗng thấy mình như kẻ xâm nhập, ngồi lặng lẽ trong góc tối của câu chuyện gia đình mà mình chẳng có vai vế gì hết.
Anh cũng nhắn tin nói về chuyện kia nhưng tôi chẳng nghe được vào tai chữ nào. Tôi muốn tin lời anh, nhưng trái tim mách bảo điều ngược lại. Dù anh có thật sự yêu thương tôi đi chăng nữa thì tôi cũng sống làm sao được với cái cảnh chồng chung ấy cơ chứ?
Giờ đây, trước ngưỡng cửa hôn nhân, tôi phải đối diện với câu hỏi rằng bản thân liệu có đủ sức chen vào một gia đình mà mọi thứ vẫn nguyên vẹn như chưa từng có cuộc chia ly?
Tôi không sợ trở thành mẹ kế, không ngại yêu thương một đứa trẻ không cùng máu mủ. Nhưng tôi sợ phải sống trong cái bóng của một cuộc hôn nhân cũ mà mọi người trong nhà chồng đều nuối tiếc. Tôi sợ một ngày nhận ra mình chỉ là người thay thế tạm thời, là bản sao của một câu chuyện tình yêu chưa bao giờ thực sự kết thúc.
Cứ mua vàng xong là giá “tuột dốc”, người phụ nữ ở Hà Nội vẫn kiên trì xếp hàng: “Có tiền thì mua thôi”
Theo Thanh Niên Việt Copy link
Link bài gốc Lấy link https://thanhnienviet.vn/ve-nha-nguoi-yeu-ra-mat-toi-ngo-ngang-khi-biet-bo-me-anh-dang-cho-con-dau-cu-o-nho-nha-minh-209250603141746236.htm
Phát hiện chồng giấu 400 triệu, tôi nghĩ cách trả đũa, hóa ra trong hôn nhân còn có cái đáng sợ hơn kẻ thứ 3
Tôi nghi ngờ, kiểm tra thì phát hiện anh có một tài khoản tiết kiệm riêng, đã gửi hơn 400 triệu.
Bạn có bao giờ nghĩ, 1 chữ “tiền” cũng đủ sức nặng đè gãy 1 cuộc hôn nhân?
Câu chuyện của vợ chồng anh Hùng – chị Thảo (TP.HCM) là minh chứng rõ nét cho một kiểu tan vỡ “tưởng như chẳng có gì”: Chia tay vì tiền.
“Ông cất chả thì bà giấu nem”
Anh Hùng làm giám sát công trình, thu nhập ổn định; chị Thảo là nhân viên văn phòng, mức lương khoảng 13 triệu/tháng. Họ từng là một cặp đôi lý tưởng: không cãi nhau vì nuôi dạy con, không có người thứ ba, không ai vô trách nhiệm. Vậy mà sau 6 năm hôn nhân, họ ký đơn ly hôn chỉ vì “không thể sống kiểu đồng sàng dị mộng về tài chính”.
Chị Thảo kể: “Lúc mới cưới, chúng tôi thỏa thuận mỗi người giữ lương riêng, cuối tháng góp vào quỹ chung 8 triệu để chi phí sinh hoạt. Nhưng sau đó, tôi bắt đầu thấy anh lén chuyển khoản đi chỗ khác, vài lần nói dối về thu nhập. Tôi nghi ngờ, kiểm tra thì phát hiện anh có một tài khoản tiết kiệm riêng, đã gửi hơn 400 triệu”.
Ảnh minh họa
Cú sốc lớn nhất với chị không phải số tiền mà là việc bị giấu giếm. Chị nói: “Chúng tôi đâu phải vợ chồng ăn bám nhau, tại sao phải lén lút? Tôi bắt đầu giấu lại lương của mình, rồi cũng mở một tài khoản riêng. Cuối cùng, hai vợ chồng sống cùng nhà, ăn cùng mâm nhưng mỗi người có một dòng tiền bí mật”.
Điều này dẫn tới hệ quả quen thuộc: thiếu tin tưởng – nghi ngờ – cãi vã – xa cách. Sau cùng, họ ly hôn trong êm thấm, nhưng cả hai đều mang theo cảm giác “bị phản bội mà không phải vì tình”.
Tình phí cũng phải lên ngân sách
Trong các cuộc khảo sát gần đây của Viện Nghiên cứu Phát triển Xã hội (ISDS), hơn 40% cặp vợ chồng Việt Nam lựa chọn quản lý tài chính theo kiểu độc lập, tức mỗi người tự giữ lương và chỉ chia sẻ khi cần thiết. Tuy nhiên, thiếu minh bạch tài chính chính là một trong những yếu tố dễ làm xói mòn hôn nhân nhất.
Thực chất, vấn đề không nằm ở việc ai giữ tiền, mà là việc giữ tiền trong im lặng. Một khi dòng tiền không được thống nhất thì khó lòng nuôi dưỡng được sự gắn kết lâu dài.
Ảnh minh họa
Không thể phủ nhận, có những cặp đôi vẫn hạnh phúc dù mỗi người một ví nhưng họ chia sẻ mục tiêu chung và có nguyên tắc rõ ràng. Ví dụ như vợ chồng diễn viên Thanh Thúy – Đức Thịnh. Cô từng chia sẻ trên truyền thông: “Tôi và anh Thịnh có nguyên tắc: Anh đi quay thì giữ tiền, tôi làm nhà sản xuất thì tôi giữ. Nhưng luôn báo nhau biết rõ thu chi, để cùng tính toán đường dài”.
Đây chính là mấu chốt: Tài chính cá nhân trong hôn nhân không nhất thiết phải gộp, nhưng luôn cần minh bạch và tin tưởng. Khi tiền bạc trở thành bí mật, nó không chỉ phá hủy niềm tin mà còn là mầm mống của sự tổn thương âm ỉ, hôn nhân tan vỡ là điều khó tránh.
Tiền không giết chết tình yêu nhưng thiếu thành thật về tiền thì có thể. Hôn nhân không đòi hỏi phải có chung ví nhưng chắc chắn cần chung mục tiêu tài chính.
Nếu bạn đang thấy mình hoặc bạn đời có xu hướng “giấu quỹ đen”, “phân chia không rõ ràng”, hãy ngồi lại và đối thoại một lần. Vì đôi khi, điều làm tổn thương người bạn đời không phải là số tiền, mà là cảm giác bị loại ra khỏi kế hoạch tương lai chung.
Hôn nhân giống như một doanh nghiệp gia đình, tình yêu là vốn, lòng tin là cổ phần, còn tài chính là dòng tiền vận hành. Chỉ cần đứt gãy một mắt xích, cả hệ thống có thể sụp đổ.