Từ 12/5: 3 tuổi Phúc Cao Như Núi, Lộc Tựa Như Sông, bội thu tiền của

Từ 12/5: 3 tuổi Phúc Cao Như Núi, Lộc Tựa Như Sông, bội thu tiền của
Thời gian từ ngày 12/5 trở đi, có 3 con giáp sẽ gặp nhiều may mắn, vô cùng giàu sang sung túc.

Tuổi Mão
Tuổi Mão từ nhỏ đã là kiểu người khôn ngoan, mềm mỏng và họ rất biết cách đối nhân xử thế. Mão không toan tính, cư xử chân thành nên đi đâu cũng được nhiều người yêu mến. Sau ngày 12/5, tử vi cho biết, Mão sẽ bước vào giai đoạn vượng tài rõ rệt, được quý nhân nâng đỡ, làm gì cũng đầu xuôi đuôi lọt, cuộc sống rất thoải mái dễ chịu.

Lộc trời ban sẽ thể hiện rõ qua công việc suôn sẻ, lợi nhuận tăng cao. Tài lộc của họ giai đoạn này rất vượng, khi Mão bất ngờ nhận được khoản tiền lớn như hoa hồng, thưởng nóng hay lợi tức đầu tư. Người kinh doanh cũng gặp may khi mà hợp đồng đến tới tấp. Không cần quá cố sức, chỉ cần chăm chỉ và giữ đúng cái tâm thì tài lộc tự khắc sinh sôi.
Phúc phần của người tuổi Mão không chỉ thể hiện ở tiền bạc mà còn trên lĩnh vực tình cảm, gia đình thuận hòa bình an. Đường con cái, gia đạo trong giai đoạn này cũng sáng rõ, tất cả những điều này khiến tinh thần thêm phấn chấn, kéo theo vận khí tài chính càng hanh thông.

Tuổi Mão từ nhỏ đã là kiểu người khôn ngoan, mềm mỏng và họ rất biết cách đối nhân xử thếTuổi Mão từ nhỏ đã là kiểu người khôn ngoan, mềm mỏng và họ rất biết cách đối nhân xử thế
Tuổi Ngọ
Tuổi Ngọ là con giáp tự do, khoáng đạt, thích dịch chuyển. Họ vốn mang năng lượng bộc phát, quyết đoán và đầy đam mê. Ngọ là mẫu người không ngại thử thách, càng khó khăn càng kiên cường đối mặt. Bắt đầu từ 12/5, tuổi Ngọ được sao Thiên Tài chiếu mệnh, nên làm gì cũng vô cùng thuận lợi. Người tuổi này có cơ hội mở rộng quy mô làm ăn, tăng cường hợp tác hoặc tìm được hướng đi mới giúp tài chính phất lên nhanh chóng.
Số tiền kiếm được ngày càng nhiều, tài khoản tiết kiệm cũng tăng cấp liên tục. Tử vi nói rằng, tuổi Ngọ càng biết tái đầu tư thông minh, khiến tiền sinh ra tiền thì sự giàu có sẽ ngày càng phát đạt, bền vững. Người làm công cũng không hề kém cạnh, họ tỏ ra giỏi giang, dễ được thăng chức, tăng lương hoặc chuyển sang môi trường mới có thu nhập tốt hơn.

Nói chung, thời gian này phúc đức tổ tiên soi sáng giúp tuổi Ngọ “gặt hái đủ đầy” – không chỉ là tiền bạc mà còn là uy tín, danh vọng và sự ổn định lâu dài.

Tuổi Ngọ là con giáp tự do, khoáng đạt, thích dịch chuyểnTuổi Ngọ là con giáp tự do, khoáng đạt, thích dịch chuyển
Tuổi Hợi
Tuổi Hợi là con giáp chăm chỉ, thiện lương, giàu phúc báo. Họ vốn có số mệnh may mắn, từ nhỏ đã được hưởng lộc trời. Hợi là kiểu người rất chân thành, ít khi ganh đua, dù gặp khó khăn gì cũng có quý nhân tương trợ. Từ ngày 12/5 trở đi, tuổi Hợi chính thức bước vào chu kỳ “tiền vào như nước, phúc khí như mây”, mọi phương diện đều khởi sắc.
Tài chính của tuổi Hợi không chỉ đến từ công việc chính mà còn nở rộ ở những khoản ngoài dự kiến như hoặc các ngành nghề tay trái. Những lĩnh vực đầu tư, kinh doanh nhỏ, cho thuê tài sản cũng mang về nguồn thu nhập ổn định. Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ đến mức chính bản thân tuổi Hợi cũng không ngờ tới.
Điều tuyệt vời là dù giàu có nhưng tuổi Hợi vẫn giữ nếp sống giản dị, tích cực chia sẻ với người khó khăn. Chính lối sống này càng khiến vận may tìm đến, giúp tiền bạc họ thu về ngày càng nhiều mà chẳng lo hao hụt.

Mẹ chồng đi chăm cháu ngoại 10 năm thì quay về quê khiến cả nhà như có bão lớn quét qua, ai cũng khó thở
Tôi biết nếu mình nói ra, chỉ làm gia đình thêm bất hòa, nhưng nếu cứ cắn răng chịu đựng, tôi sợ rằng mình sẽ gục ngã.

Tôi lấy chồng năm 23 tuổi. Bố mẹ chồng tôi đều là nông dân, quanh năm bán mặt cho đất, bán lưng cho trời, nuôi 3 đứa con trưởng thành. Anh Trung, chồng tôi, là con trai duy nhất, trên có chị Hòa, dưới là em gái út vừa lấy chồng năm ngoái.

Ngày tôi mới về, mẹ chồng đã nói thẳng: “Từ giờ con là dâu cả, sau này phải lo chuyện hương hỏa cho nhà này đấy”. Tôi gật đầu, biết thân biết phận, chẳng dám đòi hỏi gì. May mà bố chồng hiền lành, biết thông cảm, chứ mẹ chồng thì tính tình nóng nảy, lại rất thiên vị chị Hòa.

Hồi đó, chị Hòa vừa sinh đứa thứ 2, mẹ chồng tôi lập tức khăn gói lên thành phố trông cháu. Lần đi đó, bà ở suốt 10 năm trời, từ lúc cháu lớn bập bẹ biết nói tới khi vào lớp bốn, rồi đứa cháu thứ hai cũng đi lớp một mới chịu về quê. Mà không phải bà tự về, mà là vì chị Hòa vừa đưa mẹ chồng chị từ quê lên ở cùng, nên không còn chỗ cho mẹ đẻ nữa.

Ngày mẹ chồng tôi về, cả nhà bỗng như có cơn bão lớn quét qua. Bà nhìn quanh ngôi nhà cũ kỹ, lẩm bẩm chê bẩn, chê ẩm mốc, rồi không ngớt miệng bảo sao ở nhà quê mà sống khổ thế. Tôi vừa dỗ 2 đứa con nhỏ, vừa khệ nệ bê mâm cơm ra, thấy bà ngồi trên ghế, quạt phành phạch, mặt nhăn nhó, không giấu nổi tiếng thở dài.

Mẹ chồng đi chăm cháu ngoại 10 năm thì quay về quê khiến cả nhà như có bão lớn quét qua, ai cũng khó thở- Ảnh 1.

Ảnh minh họa

Tối đó, bà đòi dọn vào căn phòng giữa, nơi bố chồng tôi ở bao năm nay. Bố chồng tôi vốn đau yếu, từ ngày tôi về làm dâu đã thấy ông ho hen, đi lại khó khăn. Tôi nhỏ nhẹ khuyên bà chuyển vào phòng nhỏ phía cuối nhà, yên tĩnh hơn, lại có cửa sổ thoáng mát. Mẹ chồng liếc tôi một cái sắc lẻm, rồi quay sang mắng bố chồng:

“Ông ốm đau mãi mà không chết đi cho đỡ khổ con cái, nằm ăn vạ giữa nhà thế này thì ai dám vào trông nom? Hay định để bà già này hầu hạ ông à?”.

Bố chồng nghe xong, thở dài, nhìn sang tôi với ánh mắt cam chịu. Tôi cắn môi, nhẫn nhịn bưng cốc nước đặt xuống trước mặt bà, rồi lẳng lặng đi dọn chỗ cho bố chồng xuống phòng cuối nhà.

Được mấy hôm, bà lại bắt đầu càm ràm về chuyện tiền nong. Chồng tôi làm công nhân nhà máy gạch, lương tháng đủ lo cho vợ con, nhưng phải chắt chiu lắm mới tiết kiệm được chút đỉnh để sau này xây lại căn nhà đã cũ nát. Còn tôi, bận con nhỏ nên nhận làm gia công túi xách tại nhà, tiền kiếm được cũng chỉ đủ mua sữa, mua bỉm cho hai đứa nhỏ.

Ấy vậy mà mẹ chồng không hiểu, suốt ngày trách móc, bảo con trai không biết lo cho mẹ, chỉ biết chăm vợ con. Bà còn bóng gió nói tôi là: “Vợ chồng trẻ mà keo kiệt, con Hòa tháng nào cũng đưa mẹ đi ăn nhà hàng vài lần, thỉnh thoảng lại đi uống sinh tố, ăn kem, về đây thì con dâu cho ăn toàn rau với trứng”.

Tôi nhẫn nhịn đã đành, nhưng bố chồng tôi thì không chịu nổi, một hôm thấy bà lại càm ràm, ông ngồi trên chiếc ghế mây cũ kỹ, khẽ đằng hắng rồi nói:

“Bà đừng có làm khổ con dâu nữa. Nó ở nhà trông con, còn phải kiếm thêm tiền lo cái ăn cái mặc. Thằng Trung có quên bà đâu, nhưng nhà nghèo, mình phải tự biết liệu sức mà sống”.

Mẹ chồng tôi nghe xong, giận tím mặt, quăng đôi đũa xuống mâm, trừng mắt quát:

“Ông nói hay nhỉ! Từ ngày tôi lấy ông tới giờ, chưa từng được sống sung sướng một ngày. Giờ tôi già rồi, chẳng lẽ không có quyền nghỉ ngơi sao?”.

Rồi bà quay sang tôi, chỉ tay thẳng mặt: “Cô cũng đừng nghĩ tôi già cả lú lẫn mà lên mặt. Cái nhà này tôi còn sống ngày nào, là tôi còn có quyền nói”.

Tôi cắn chặt môi, không dám cãi lại, chỉ biết cúi đầu dọn mâm bát, lặng lẽ rửa chén ngoài sân. Bố chồng tôi ngồi im, lưng còng, tay run run bám vào thành ghế, nhìn theo bóng con dâu với đôi mắt đỏ hoe.

Đêm đó, tôi trằn trọc không ngủ nổi, nghĩ mãi mà không biết phải làm sao. Mẹ chồng tôi già rồi, không thể bỏ mặc bà được, nhưng cứ tiếp tục thế này, chắc tôi cũng sẽ kiệt sức mất thôi. Chồng tôi lại là người có hiếu, dù mẹ thiên vị con gái, nhưng anh vẫn một mực kính trọng bà. Tôi biết nếu mình nói ra, chỉ làm gia đình thêm bất hòa, nhưng nếu cứ cắn răng chịu đựng, tôi sợ rằng mình sẽ gục ngã trước khi mẹ chồng chịu hiểu ra.